28/11/2020
786
THẦN ĐÔ HUYỀN NHIỆM (CUỘC ĐỜI MẸ MARIA) - BÀI 41
Thiên Chúa đã mặc khải cho bà đáng kính Maria Agrêđa (1602-1665) biết tất cả cuộc đời của Mẹ Maria, để bà viết lại cho mọi người được biết. Và như thế, đây là một mặc khải tư.
***
CUỘC ĐỜI CÒN LẠI
 
41. TÂM TÌNH VỚI THÁNH THỂ
Ngày thứ bảy sau lễ Ngũ Tuần Linh Giáng, lúc Mẹ Maria xin Chúa ban ơn phép rửa cho các dự tòng, Mẹ cũng dâng Chúa một lời cầu nguyện khác rất xứng đáng tình yêu khôn sánh của Mẹ đối với Chúa Giêsu. Mẹ thưa lên: "Con cũng ước mong từ hôm nay, các Tông đồ bắt đầu hiến thánh Mình Máu Giêsu Con của Cha việc tạ ơn về các ân huệ Cha ban, và các tín hữu được thần lương sự sống đời đời. Con chỉ là bụi tro bé nhỏ nhất trong nữ giới, nên con không dám đề nghị với các Tông đồ việc này. Xin Cha soi sáng cho Phêrô là Đại Diện của Con Cha, sự quyết định mà Cha muốn". Chúa trả lời cho Mẹ Maria là Đấng rất khiêm nhượng và nhiệt thành rằng: "Cha sẽ thi hành điều con ước mong ấy".
Một lát sau, Mẹ vào dự họp chung với các tín hữu. Được mạnh mẽ vì Chúa đã chấp nhận lời mình xin, Mẹ nói với các Tông đồ, sau khi đã xin phép nói, những lời này: " Kính thưa các thầy, như các thầy đã biết: Chúa Giêsu lập nhiệm tích Mình Máu Thánh Ngài dưới hình bánh hình rượu để ở lại muôn đời trong Giáo Hội, và để cho chúng ta được nhiệm tích ấy làm bảo đảm không sai cho hạnh phúc thật trên trời. Nếu các thầy thấy là thích hợp, xin các thầy bắt đầu dâng Thánh Lễ, để chúng ta được hưởng những hiệu quả chí thánh của nhiệm tích ấy, khỏi trì hoãn lâu nữa. Những dự tòng nào tốt có thể cũng được nhận cho hiệp lễ, sau khi đã lãnh Bí tích Thánh tẩy". Các Tông đồ và các môn đệ cảm tạ Mẹ vì sáng kiến ấy, và quyết định hôm sau thánh Phêrô sẽ cử hành Thánh Lễ.
Sau cuộc họp ấy, Mẹ Maria, các thiên thần và ba bà Maria đi sửa dọn lại phòng mà Chúa Giêsu đã cử hành Tiệc ly trước. Chính Mẹ thu quét và xếp đặt lại những đồ trang hoàng, đĩa và cả chén Chúa dùng ngày thứ Năm Thánh, Mẹ cũng chuẩn bị bánh không men và rượu nho cần thiết. Sau đó, Mẹ lui vào phòng nguyện của Mẹ và thức suốt đêm để dọn mình xứng đáng hiệp lễ: Mẹ trầm tư trong những suy niệm rất cao, thực hiện những việc đức tin rất nồng nhiệt, đức khiêm nhượng rất thẳm sâu, dâng lên những việc tạ ơn và yêu mến rất nồng nàn. Mẹ cũng cầu nguyện cho tất cả những người ngày hôm sau sẽ hiệp lễ với Mẹ nữa.
Hôm sau, trong khi các tân tòng đang cảm tạ Chúa vì ơn trọng lạ lùng sắp được lĩnh nhận, các Tông đồ, các môn đệ và các tín hữu sấp mình, tôn vinh Thiên Chúa, và nhìn nhận mình chẳng đáng rước chịu Ngài, họ đọc lại cùng những lời kinh và thánh vịnh mà Chúa Giêsu đã từng đọc trước khi Ngài hiến Thánh. Chuẩn bị xong, thánh Phêrô cầm bánh, ngước mắt lên trời một cách cung kính sốt sáng, và đọc lời truyền phép y như Chúa Giêsu đã đọc. Lập tức nhà Tiệc ly tràn ngập các thiên thần đông vô số và một ánh sáng huy hoàng. Cả cộng đoàn đều thấy những vòng ánh sáng quyện trên đầu Mẹ Maria. Tiếp đó, thánh Phêrô hiến thánh chén rượu và các nghi lễ Chúa Giêsu đã làm. Thánh Phêrô cũng dâng Mình Máu Thánh Chúa lên cho hết mọi người thờ lạy.
Sau khi đã hiệp lễ rồi, thánh Phêrô theo ơn Mẹ Maria soi sáng đem Thánh Thể cho các Tông đồ khác hiệp lễ. Sau đó, đến lượt Mẹ. Trước khi lên bàn thờ rước lễ, Mẹ đã sấp mình xuống đất ba lần, rồi mới hiệp lễ từ tay thánh Phêrô. Khi trở về chỗ mình, Mẹ hoàn toàn được thu hút, được say sưa, được biến hoá trong tình yêu nồng nhiệt của Con Chí Thánh Mẹ. Nhưng Mẹ xin các thiên thần che bớt Mẹ đi qua một tấm màn mầu nhiệm, nên những người dự lễ chỉ được thấy một phần nhỏ Mẹ say chìm trong Chúa lúc ấy.
Mẹ Maria hiệp lễ rồi, các môn đệ và các tín hữu đã được Thánh Linh ngự xuống trước lên rước lễ dưới hai hình bánh và rượu. Một nghìn người cũng được hiệp lễ, nhưng chỉ dưới một hình bánh: ngay bấy giờ, các Tông đồ đã thấy là bất tiện, nếu cho mọi người cũng hiệp lễ dưới hai hình. Trong khi Giáo Hội sơ khai, việc rước lễ hai hình chỉ là đặc ân ngoại lệ cho giáo dân.
Khi mọi người đã rước lễ xong, thánh Phêrô đọc một ít kinh và thánh vịnh nữa để cùng với các Tông đồ cảm ơn Chúa rồi kết thúc Thánh Lễ. Mọi người ở lại cảm ơn và cầu nguyện một lúc lâu nữa. Ngày đã khá muộn mọi người mới đi dùng bữa. Mẹ Maria cảm tạ Chúa thay cho họ tất cả. Chúa rất vui thoả nhận lời Mẹ cảm tạ. Trước ngày Chúa lên trời, Mẹ thường được có Chúa hiện diện bên cạnh, nếu không thế Mẹ phải đau khổ không thể nào chịu được. Cho nên Chúa Giêsu đã vui lòng ngự trị luôn trong Mẹ một cách rất lạ lùng đó là: khi Mẹ Maria rước lễ, hình bánh hình rượu không xuống đường thực phẩm như thông thường, để khỏi lẫn với thức ăn mà đôi khi Mẹ dùng chút ít; nhưng đi vào Trái Tim Mẹ, như là để ân thưởng Trái Tim Mẹ, vì đã cung cấp ba giọt máu trong ngày Chúa Nhập Thể làm nên Thân Xác Chúa Giêsu. Trái tim Mẹ đã vốn nóng nảy kính mến Chúa, lúc này bừng nóng lên tới cực độ, và hoạt năng yêu đương nồng nàn không ngừng của Mẹ còn tăng thêm hơn nữa. Hình bánh rượu ở trong Trái Tim Mẹ không hề tiêu tan đi cho tới khi Mẹ rước lễ lần sau. Quả thật, ngay việc ấy cũng phải có bao nhiêu phép lạ mới duy trì được. Mà Mẹ Maria đã là một phép lạ vượt trên mọi phép lạ, nơi tập trung mọi lạ lùng rồi, nên có thêm phép lạ để giữ nguyên Thánh Thể trong Trái Tim Mẹ nữa cũng chẳng có gì là lạ. Đặc ân này bắt đầu từ lần đầu tiên Mẹ rước lễ tại nhà tiệc ly cho đến lần cuối cùng đời Mẹ. Như đã nói trên, hình bánh rượu nhiệm tích vào Trái Tim Mẹ, và cứ ở nguyên đó cho đến khi Mẹ rước lễ lần sau mới tiêu tan.
Mẹ lại nhìn thấy trong Mẹ Mình Thánh Chúa Giêsu: khi hiển vinh như trên trời, khi mặc lấy vẻ đẹp tự nhiên. Mẹ hiểu hết những phép lạ liên tục gồm chứa trong nhiệm tích Thánh Thể. Những sự lạ lùng ấy, Mẹ say sưa chiêm ngắm trong Mẹ, và đôi khi qua một thị kiến trừu xuất Thiên Chúa ban cho. Việc làm xúc động Mẹ hơn cả, đó là thấy Chúa Giêsu vô cùng sung sướng vì được ở lại dưới hình bánh rượu trong Trái Tim Mẹ: Chúa khoái thú ở đó hơn ở trong cộng đoàn thần thánh trên trời. Chúa rất tôn trọng và rất yêu đương Mẹ, và Mẹ lôi cuốn Chúa không thể cưỡng lại, đến nỗi, nếu Chúa không ngự trong Trái Tim Mẹ dưới hình Thánh Thể, Ngài sẽ từ bên hữu Cha trên trời mà xuống để khỏi bỏ rơi Mẹ, bao lâu Mẹ còn ở lại Giáo Hội. Chúa thà không xem thấy triều thần thiên đàng, hơn là không được ở cùng với Mẹ: Vì Chúa yêu họ ít hơn yêu Mẹ, và vì Mẹ yêu mến Chúa hơn tất cả các thần thánh ấy hợp lại.
Mặt khác các thần thánh ấy lại hết sức thán phục thờ lạy Chúa Giêsu dưới hình bánh rượu trong Trái Tim Mẹ. Nhận thấy Chúa Giêsu Thánh Thể sẽ bị người ta bất kính qua các thế kỷ về sau, và được nhìn xem quang cảnh thần thánh thờ lạy Chúa trong Trái Tim Mẹ như vậy, Mẹ rất hân hoan sung sướng. Chúa Giêsu đã ban cho Mẹ đặc ân này để làm trọn lời Ngài hứa với các Tông đồ là sẽ luôn luôn ở với các ông. Thời đó, chưa có thánh đường để giữ Thánh Thể, nên có Trái Tim Mẹ giữ thay. Trong Trái Tim Mẹ, Chúa luôn luôn được tôn thờ với một niềm tôn kính thánh thiện nhất, không bao giờ bị xúc phạm như ngày nay nơi các thánh đường.
Sự Chúa Giêsu liên tục hiện diện trong Mẹ liên kết với năng lực thị kiến trừu xuất, đã nâng Mẹ lên và thần hoá Mẹ trên một độ tuyệt cao, ở đời này không ai có thể tưởng tượng ra được: khi Mẹ từ trời trở về, cách sử dụng giác quan của Mẹ đã được thay đổi hoàn toàn rồi, như lược tả sau đây:
Một lần nữa, Mẹ giao ước với đôi mắt, để chỉ nhận những hình ảnh thụ tạo tuỳ mức cần phải nhận để hướng dẫn con cái Giáo Hội. Mặt khác, Mẹ cũng chẳng cần đến đôi mắt nữa, vì Mẹ đã có tri thức thiên phú Chúa ban cho trong thị kiến trừu xuất, y như các thánh trên trời được nhìn thấy đối tượng trong Chúa như trong gương, tuỳ Chúa ban cho các đấng ấy xem thấy trong Chúa hay trong thụ tạo. Như vậy, Mẹ không cần đến thị giác để biết bất cứ điều gì nữa. Tuy nhiên, Mẹ vẫn còn nhìn xuống đường lối Mẹ đi, và nơi người mà Mẹ tiếp xúc.
Thính giác, Mẹ sử dụng nhiều hơn thị giác một chút, để nghe những điều các Tông đồ và tín hữu nói với Mẹ về Giáo Hội về linh hồn họ và nhu cầu họ, hầu trả lời, góp ý kiến, khuyên bảo mà khích lệ họ. Mẹ cai trị tuyệt đối được giác quan này, không hề nghe một tiếng động nào, một lời nào có thể làm tổn hại, dầu mảy may tơ tóc, đến chức phẩm hoàn hảo của Mẹ, hoặc không ích lợi gì cho việc thi hành đức ái đối với tha nhân.
Về khứu giác của Mẹ, Mẹ không chịu cho nó thưởng thức những mùi hương trần gian nào, để chỉ thưởng thức hương thơm thiên quốc, hương thơm mà các thiên thần hằng dâng kính Mẹ, và Mẹ tìm được ở đó những lý do mới để ca tụng Thiên Chúa.
Về vị giác, Mẹ cũng thay đổi đi một phần rất lớn. Từ khi từ trời trở về, Mẹ thấy có thể sống mà không cần dùng lương thực nào. Tuy nhiên, đôi khi Mẹ cũng ăn, nhưng ăn rất ít, lúc thánh Phêrô và thánh Gioan khuyên, hoặc lúc Mẹ không muốn để cho những người ở với Mẹ phải ngạc nhiên, nghĩa là Mẹ chỉ dùng đôi chút thực phẩm vì tuân phục hay khiêm nhượng. Và lúc ấy Mẹ cũng không cảm thấy thực phẩm có mùi vị gì, như là Mẹ chỉ có Thân Xác bề ngoài, hay đã hưởng vinh phúc rồi.
Về xúc giác, Mẹ chỉ còn cảm thấy trong Trái Tim Mẹ sự tiếp xúc với hình bánh rượu trong Thánh Thể, kèm một niềm hoan hỉ ngọt ngào khôn tả. Cảm giác này thường thu hút tất cả chú ý của Mẹ Maria.
Chúa ban cho Mẹ những đặc ân ấy theo lời Mẹ xin. Mẹ chỉ muốn sử dụng giác quan của Mẹ để vui lòng Thiên Chúa, một cách rất tràn đầy thánh thiện, cho nên, những hành vi liên hệ đến giác quan của Mẹ đã nên tương tự hành vi của những vị thánh được vinh hiển cả hồn xác, hơn là tương tự hành vi của những người còn ở trần gian.
Về giấc ngủ, trong những năm cuối cùng của đời Mẹ, Mẹ ngủ rất ít, cốt để tôn trọng ý muốn của thánh Gioan. Giấc ngủ ấy chỉ là ngưng sử dụng giác quan trong nửa giờ, hoặc nhiều lắm là một giờ mỗi đêm. Coi là ngủ đó, mà Mẹ vẫn không ngừng nhìn thấy Thiên Chúa
Những nội quan của Mẹ cũng tương ứng với những đặc ân của ngoại quan. Mẹ nhận ra thánh ý Thiên Chúa trong hết mọi việc Mẹ làm. Mẹ biết rõ phải nói, phải làm lúc nào và cách nào. Thế nên, Mẹ thực hành tất cả các nhân đức một cách hoàn hảo tuyệt cao, đến nỗi các thiên thần cũng phải ngạc nhiên thán phục.
Mặc dầu lúc nào Mẹ cũng sẵn sàng một cách thánh thiện hết sức, và Chúa Giêsu luôn luôn vẫn hiện diện trong Trái Tim Mẹ, Mẹ cũng không quên chuẩn bị bằng những việc dọn mình lâu dài. Trước hết , Mẹ dâng cuộc Tử nạn tuần nào cũng tái diễn trong Mẹ, như sẽ nói sau. Vừa chập tối, Mẹ đã hồi tâm xin phép Chúa để được chuyện vãn với Ngài, Mẹ sấp mình giang tay trước uy nhan Chúa, thờ lạy Hữu Thể bất biến của Ngài trong Thánh Thể, mặc dầu Mẹ nhận mình rất thấp hèn. Mẹ sốt sắng nài xin vì cậy vào lòng lành vô cùng của Ngài, và tình yêu của Chúa Giêsu vẫn ở lại trong Giáo Hội dưới hình bánh rượu. Mẹ dâng lên Ngài việc Chúa Giêsu Nhập Thể, chịu nạn, chịu chết, những ân tình Chúa trong ơn Người tự ban mình cho loài người, hết mọi việc Chúa làm từ lúc vừa mặc Nhân Tính, cùng tất cả các việc các thiên thần và các người công chính làm ở mọi thời cách thánh thiện hết sức họ.
Sau đó, từ tận đáy lòng Mẹ làm những việc khiêm nhượng thẳm sâu nhất, nhìn nhận mình chỉ là một chút bụi hèn mạt trước mặt Thiên Chúa. Mẹ luôn coi mình là một thụ tạo cuối rốt, nên Mẹ cầu xin tất cả các thiên thần cầu bầu cho Mẹ trước mặt Chúa, để Mẹ rước Ngài cho xứng đáng. Sau cùng, Mẹ làm những việc yêu mến rất nồng nhiệt: phần nào Mẹ cưỡng bách Chúa Giêsu phải đến thăm viếng Mẹ, hoặc tỏ cho Mẹ biết Chúa rất thoả lòng lại ngự vào Trái Tim Mẹ một lần nữa. Mẹ chăm chú dọn mình như vậy gần suốt đêm.
Khi đến giờ rước lễ, Mẹ thường đi dự lễ thánh Gioan cử hành. Mẹ bái quỳ ba lần rồi rước lấy Đấng xưa đã Nhập Thể trong lòng Mẹ vào Trái Tim. Rồi vào phòng nguyện cảm ơn thầm lặng ở trong đó suốt ba giờ; nếu không có việc cấp bách vì nhu cầu của tha nhân, không bao giờ Mẹ cắt đứt quãng thời giờ ấy. Nhiều lần thánh Gioan hoan hỉ nhìn thấy Mẹ sáng láng rực rỡ như mặt trời.
Ngay từ hồi đó, Mẹ đã thấy rằng các linh mục phải mặc những lễ phục đặc biệt để cử hành Thánh Lễ. Vì thế, Mẹ tự tay cắt may những lễ phục đó với một kiểu mẫu cũng không khác với kiểu mẫu quen dùng trong Giáo Hội Rôma ngày nay lắm. Chi phí về việc này, Mẹ sử dụng tặng vật của những giáo hữu quen dâng cúng. Khi cắt may lễ phục, Mẹ thường quỳ hoặc đứng mà làm, chứ không ngồi. Lễ phục ấy, khi từ tay Mẹ làm ra, đều thẫm nhiễm một hương thơm thiên quốc, tăng thêm lòng sốt sắng của các linh mục. Những đồ trang trí bàn thờ, Mẹ cũng hết sức chú ý sắm dọn thật hoàn hảo trắng sạch. Lòng Mẹ tôn kính mến yêu phép Thánh Thể ở một độ tuyệt vời.

LỜI MẸ HUẤN DỤ
Hỡi con, khi ở trên trời, Thiên Chúa ban cho Mẹ tước hiệu Mẹ Giáo Hội, Ngài đã cho Mẹ được thông phần hơn nữa vào tình yêu vô cùng của Ngài đối với con cháu Adong. Tình yêu ấy tác dụng nơi Mẹ rất mạnh mẽ, đến nỗi Mẹ đã chết nếu không được giữ gìn cách lạ. Đối với những linh hồn được vào Giáo Hội hay được vào Thiên đàng, Mẹ cũng sung sướng ngây ngất tạ ơn đến nỗi chết được như vậy. Cả khi Mẹ xin cho tội nhân trở lại hay khi thấy có một tín hữu nào phải hư mất cũng thế. Lúc đó, thật Mẹ đau đớn hơn tất cả các vị tử đạo. Biết bao lần, Mẹ đã tự hiến dâng mạng sống của Mẹ cho loài người! nếu ngày nay Mẹ không thể chết được nữa, tình yêu Mẹ lo lắng cho phần rỗi loài người không những không kém đi, trái lại còn hoàn hảo hơn lên.
Căn cứ vào đó, con xét xem tình yêu Mẹ đối với Chúa phải mạnh mẽ dường nào khi Ngài đến với Mẹ qua việc hiệp lễ. Giờ đây, Mẹ cho con biết rõ bí mật đã xảy ra lần đầu tiên khi Mẹ rước lễ từ tay thánh Phêrô. Thiên Chúa đã để cho tình yêu của Mẹ xúc động mạnh mẽ đến thực sự mở Trái Tim Mẹ ra, để chỗ cho Con Mẹ ngự vào theo ước muốn của Mẹ, và ngự trị ở đó như một hoàng đế trên ngai vàng.
Thế nên, nếu ở trên thiên đàng có thể đau khổ được, ắt Mẹ sẽ đau khổ biết bao khi nhìn thấy những việc hiệp lễ phạm thánh, hoặc cử chỉ bất kính! Con hãy khóc lóc vì những cư xử tệ bạc người ta phạm đến Thánh Thể, nhất là con hãy bắt chước Mẹ mà tôn thờ Thánh Thể Chúa. Muốn được ơn khích lệ, con nên biết rằng sau khi hình bánh và rượu tiêu tan đi, Chúa Giêsu cũng vẫn còn đặc biệt ở lại trong linh hồn rước lĩnh Ngài, sau khi họ đã dọn mình sốt sắng. Ngài ở trong họ trợ giúp họ, hướng dẫn họ, làm giầu cho họ. Vì thế con hãy cố gắng hồi tâm trầm lặng trước và sau khi rước Ngài. Để được thế, con hãy che kín mắt con lại, hãy canh giữ giác quan con, đừng đem vào nhà thờ Chúa một hình ảnh phàm tục nào.
Sau hết, Mẹ chấp nhận cho con được tôn kính trong phép Thánh Thể phần Mình và Máu mà Con Mẹ đã mặc lấy bởi Mẹ khi làm Người và Mẹ đã nuôi bằng sữa Mẹ cho lớn lên, phần Mình Máu ấy vẫn còn được duy trì trong Thánh Thể. Con hãy tiếp tục sùng kính như vậy, vì thực sự có một phần bản thể của Mẹ trong Bánh Thánh đã thánh hiến.
 
(Venerable Mother Mary of Jesus of Agreda {1602-1665}, The Mystical City of God {Mẹ đáng kính Maria Giêsu Agrêda, Thần đô huyền nhiệm}, bản dịch tiếng Việt của tu sĩ Phan Thiện Giản, CMC, Fort Worth, Texas 1994; nguồn: dongcong.net).
114.864864865135.135135135250