Thánh Louis Grignion de Montfort
Kinh Tin Kính, hay Tiêu Biểu của các Thánh Tông Đồ, được đọc khi bắt đầu lần đến cây thánh giá ở ngay đầu tràng chuỗi, là một bản tóm lược trọn hảo tất cả chân lý Kitô giáo.
Đây là một kinh nguyện có một tác dụng lớn lao, vì đức tin là cội rễ, là nền tảng và là khởi sự của tất cả mọi nhân đức Kitô giáo, của tất cả mọi nhân đức đời đời và của tất cả mọi lời cầu nguyện đẹp lòng Thiên Chúa Toàn Năng. “Ai đến với Thiên Chúa phải tin tưởng...” (Do Thái 11:6). Bất cứ ai muốn đến với Thiên Chúa, trước hết, phải tin tưởng, và càng tin, kinh nguyện của họ càng đáng công, càng có thần lực và càng tôn vinh Thiên Chúa.
Ở đây, tôi sẽ không cắt nghĩa Kinh Tin Kính từng li từng tí. Nhưng tôi không thể không đặc biệt đề cập đến những chữ đầu tiên “Tôi tin kính Đức Chúa Trời” là những chữ vốn có một công hiệu lạ lùng trong việc thánh hóa linh hồn chúng ta và khu trừ ma quỷ, vì những chữ này bao gồm tác động của 3 thần đức là tin, cậy, mến.
Chính nhờ đọc “Tôi tin kính Đức Chúa Trời” mà các thánh đã chiến thắng các cơn cám dỗ, đặc biệt là các cơn cám dỗ nghịch lại đức tin, đức cậy và đức mến, tấn công các ngài trong đời sống hay trong giờ lâm tử. Đây cũng là những lời cuối cùng của thánh Phêrô tử đạo. Một người lạc đạo đã chặt đầu thánh nhân ra làm hai, bằng nhát gươm hung ác, và thánh Phêrô, mặc dù đang hấp hối chết, bằng một cách nào đó, đã dùng ngón tay của mình để viết xong những lời này trước khi tắt thở.
Kinh Mân Côi gồm chứa nhiều mầu nhiệm về Chúa Giêsu và Mẹ Maria, và vì đức tin là chìa khóa duy nhất để khai mở những mầu nhiệm này cho chúng ta, nên chúng ta phải bắt đầu đọc Kinh Mân Côi bằng Kinh Tin Kính hết
sức sốt sắng, càng mạnh tin bao nhiêu, Kinh Mân Côi chúng ta đọc càng đáng thưởng bấy nhiêu.
Đức tin này phải sống động và phải được soi động bởi đức ái. Nói cách khác, để lần hạt Mân Côi cách xứng đáng, cần phải có ơn nghĩa Chúa, hay ít là phải tìm kiếm ơn nghĩa Chúa.
Đức tin này phải vững mạnh và kiên trì, tức là, người ta không được tôn sùng theo cảm quan hay tìm an ủi thiêng liêng trong việc lần hạt Mân Côi; hoặc không được bỏ lần hạt vì đầu óc tràn đầy những chia trí vô ý vô tứ, những cảm nghiệm chán chường trong tâm hồn và những mệt mỏi kiệt quệ hầu như liên lỉ nơi thân xác.
Cảm xúc, an ủi, chán chường, chia trí hay chú ý liên lỉ của trí tưởng tượng đều không cần thiết; chỉ cần đức tin và ý hướng ngay lành là đủ. “Một mình đức tin là đủ” (the Pange Lingua).
Kinh Tin Kính, hay Tiêu Biểu của các Thánh Tông Đồ, được đọc khi bắt đầu lần đến cây thánh giá ở ngay đầu tràng chuỗi, là một bản tóm lược trọn hảo tất cả chân lý Kitô giáo.
Đây là một kinh nguyện có một tác dụng lớn lao, vì đức tin là cội rễ, là nền tảng và là khởi sự của tất cả mọi nhân đức Kitô giáo, của tất cả mọi nhân đức đời đời và của tất cả mọi lời cầu nguyện đẹp lòng Thiên Chúa Toàn Năng. “Ai đến với Thiên Chúa phải tin tưởng...” (Do Thái 11:6). Bất cứ ai muốn đến với Thiên Chúa, trước hết, phải tin tưởng, và càng tin, kinh nguyện của họ càng đáng công, càng có thần lực và càng tôn vinh Thiên Chúa.
Ở đây, tôi sẽ không cắt nghĩa Kinh Tin Kính từng li từng tí. Nhưng tôi không thể không đặc biệt đề cập đến những chữ đầu tiên “Tôi tin kính Đức Chúa Trời” là những chữ vốn có một công hiệu lạ lùng trong việc thánh hóa linh hồn chúng ta và khu trừ ma quỷ, vì những chữ này bao gồm tác động của 3 thần đức là tin, cậy, mến.
Chính nhờ đọc “Tôi tin kính Đức Chúa Trời” mà các thánh đã chiến thắng các cơn cám dỗ, đặc biệt là các cơn cám dỗ nghịch lại đức tin, đức cậy và đức mến, tấn công các ngài trong đời sống hay trong giờ lâm tử. Đây cũng là những lời cuối cùng của thánh Phêrô tử đạo. Một người lạc đạo đã chặt đầu thánh nhân ra làm hai, bằng nhát gươm hung ác, và thánh Phêrô, mặc dù đang hấp hối chết, bằng một cách nào đó, đã dùng ngón tay của mình để viết xong những lời này trước khi tắt thở.
Kinh Mân Côi gồm chứa nhiều mầu nhiệm về Chúa Giêsu và Mẹ Maria, và vì đức tin là chìa khóa duy nhất để khai mở những mầu nhiệm này cho chúng ta, nên chúng ta phải bắt đầu đọc Kinh Mân Côi bằng Kinh Tin Kính hết
sức sốt sắng, càng mạnh tin bao nhiêu, Kinh Mân Côi chúng ta đọc càng đáng thưởng bấy nhiêu.
Đức tin này phải sống động và phải được soi động bởi đức ái. Nói cách khác, để lần hạt Mân Côi cách xứng đáng, cần phải có ơn nghĩa Chúa, hay ít là phải tìm kiếm ơn nghĩa Chúa.
Đức tin này phải vững mạnh và kiên trì, tức là, người ta không được tôn sùng theo cảm quan hay tìm an ủi thiêng liêng trong việc lần hạt Mân Côi; hoặc không được bỏ lần hạt vì đầu óc tràn đầy những chia trí vô ý vô tứ, những cảm nghiệm chán chường trong tâm hồn và những mệt mỏi kiệt quệ hầu như liên lỉ nơi thân xác.
Cảm xúc, an ủi, chán chường, chia trí hay chú ý liên lỉ của trí tưởng tượng đều không cần thiết; chỉ cần đức tin và ý hướng ngay lành là đủ. “Một mình đức tin là đủ” (the Pange Lingua).